danh từ
tiếng, giọng nói
nói to/khẽ/cộc cằn/khàn khàn/dịu dàng/êm ái
lên tiếng, cất tiếng nói
cất cao/hạ thấp giọng của mình
nó đã vỡ giọng (giọng trở nên trầm (như) của người lớn)
tôi có thể nghe thấy những tiếng nói ở bên kia bức tường
nói khẽ thôi
anh ta có giọng ca hay
giọng cô ấy run lên vì xúc động
hiệu lệnh được phát ra bằng một giọng rắn rỏi
(nghĩa bóng) tiếng nói, thế lực
tiếng nói (gọi) của lương tâm
có tiếng nói về vấn đề đó
nghe tiếng nói của lẽ phải/lương tâm
có tiếng nói tầm thường, đáng kể, không có tiếng nói trong các quyết định về quản lý
tờ báo của chúng tôi đại diện cho tiếng nói của nhân dân
(ngôn ngữ học) âm rung ( b, d, z)
(ngôn ngữ học) dạng, thể (bị động, chủ động..)
ở dạng bị động
hết sức mình, đến khản cổ
hoan hô, reo hò, gào thét hết sức mình
biểu lộ, bày tỏ (cảm xúc..)
bày tỏ sự phẫn nộ, biểu lộ sự mất tinh thần, sự quan tâm
đồng tâm nhất trí
các công nhân nhất trí bỏ phiếu cho cuộc đình công
thể hiện một mức độ giận dữ, bối rối, lo ngại trong lời nói
cô ta cố giữ bình tĩnh, nhưng vẫn không giấu được sự giận dữ trong giọng nói
nói hoặc hát như bìnhthương/kém hơn bình thường; có giọng bình thường/tồi
người đơn ca giọng trầm có giọng hát tuyệt vời
bày tỏ tình cảm, ý kiến của mình
ngoại động từ
bày tỏ, nói lên (những tình cảm..)
nói lên cảm nghĩ của quần chúng
(ngôn ngữ học) phát thành âm kêu
phát một phụ âm thành âm kêu