danh từ
gót chân
gót móng (ngựa...); ( số nhiều) chân sau (loài thú bốn chân)
gót (giày, bít tất)
đầu cán vĩ (đàn vi-ô-lông); đầu cong (của gậy đánh gôn)
(hàng hải) đuôi sống tàu; chân cột buồm
(từ Mỹ,nghĩa Mỹ) đồ đê tiện, kẻ đáng khinh
gót A-sin, điểm dễ bị tổn thương
theo sát gót ai
đã cho vào sáu tấm đem đi
lẽo đẽo theo sau chủ (chó)
đứng chờ mỏi gối
chạy vượt ai, chạy nhanh hơn ai
bướng bỉnh, dứt khoát không lùi bước
lăn lông lốc
hoàn toàn
gót sắt; sự áp chế tàn bạo
lừng chừng, không dứt khoát
chết
(từ lóng) nhảy cỡn lên
bắt bỏ tù ai, bắt giam ai; giam hãm ai
rách gót (bít tất)
đi bít tất rách gót; ăn mặc nghèo nàn rách rưới
chết
bị ai thống trị, sống dưới gót giày của ai
ngoại động từ
đóng (gót giày); đan gót (bít tất)
theo sát gót
(thể dục,thể thao) ( (thường) + out ) đá gót (để đẩy quả bóng ra khỏi chỗ đang xô lấn) (thể dục,thể thao) đánh bằng đầu cong của gậy (đánh gôn)