tính từ
trống, bỏ không, trống rỗng, khuyết
một khoảng trống
một chức vị khuyết
không có người ở; không có người thuê (nhà)
không có
không có nghĩa lý gì
(thơ ca); (văn học) vô ích, vô dụng
(pháp lý) không có hiệu lực, không có giá trị
huỷ bỏ
coi cái gì như không còn giá trị
danh từ
chỗ trống, khoảng không trống rỗng; chân không
lấp chỗ trống
biến mất vào khoảng không
(nghĩa bóng) sự trống rỗng, cảm giác mất mát, nỗi thiếu thốn (trong tâm hồn, trong lòng)
ông ấy chết đi để lại nỗi thương tiếc cho mọi người
(pháp lý) nhà bỏ không
ngoại động từ
(pháp lý) làm mất hiệu lực, làm mất giá trị
(y học) bài tiết (dốc cạn lượng chứa của ruột hay bàng quang của mình)
(từ cổ,nghĩa cổ) lìa bỏ, rời bỏ (nơi nào)