(thành ngữ) 1.đầy tớ, thời phong kiến
nhà ông ta không bao giờ thiếu kẻ hầu người hạ
2. người được trọng vọng, có kẻ phục dịch chu đáo
Từ đó, ba mẹ con vẫn sống trong cảnh phong lưu như xưa, vẫn kẻ hầu, người hạ, vẫn ăn tiêu phung phí và chẳng thèm nghĩ tìm kế sinh nhai. (Khái Hưng)