Hoa Tulip có nguồn gốc là loài hoa dại mọc ở vùng Trung Á và được người Thổ Nhĩ Kỳ trồng đầu tiên ngay từ năm 1000 sau Công nguyên. Hoa được đưa vào Tây Âu và Hà Lan vào thế kỷ 17 bởi Carolus Clusius, một nhà nghiên cứu sinh vật học của Viên. Vào năm 1590 ông ấy trở thành giám đốc của Hortus Botanicus ở Leiden, một vườn bách thảo xưa nhất của Châu Âu, được thành lập năm 1587.
Ông ấy được trường đại học Leiden thuê về làm nghiên cứu các loài thực vật có dược tính và trong khi làm việc này ông ấy nhận được vài củ của loài hoa này từ Thổ Nhĩ Kỳ do bạn ông Ogier Ghiselain de Busbecq, một đại sứ của Constantinople gởi tới. Ông ấy đã từng nhìn thấy loài hoa xinh đẹp này, có tên là Tulip (hoa uất kim hương) được bắt nguồn từ một từ trong tiếng Nam Tư “turban” (khăn xếp), mọc ở vườn cung điện và gởi cho Clusius vài củ của giống hoa này để trồng trong vườn của mình ở Leiden. Ông ấy đã trồng những cây hoa này và đây là sự bắt đầu của những đồng hoa làm cho người ta ngạc nhiên mà chúng ta thấy ngày nay.
Ngoài mục đích dùng làm thảo dược như trước kia, vào đầu thế kỷ 17 hoa Tulip được dùng để trang trí khu vườn. Chẳng bao lâu loài hoa này đã được nhiều người biết tới như một sản phẩm thương mại, nhất là ở Hà lan. Người ta thích thú loài hoa này rất nhiều và củ của nó được bán với giá cao không thể tin nổi. Các nhà thực vật học bắt đầu lai ghép hoa và chẳng mấy chốc đã phát hiện ra nhiều cách làm nó thành những vật mẫu để trang trí và có sức lôi cuốn hơn. Cây lai và các dạng đột biến của hoa được xem là của hiếm và là dấu hiệu của vị thế cao.
Những tháng cuối năm 1636 đến đầu năm 1637 HàLan là nước hoàn toàn bị hội chứng “Nghiện Tulip” Mua vài mẫu có thể đắt hơn cả mua một ngôi nhà ở Amsterdam lúc bấy giờ. Ngay cả người thường cũng làm kinh doanh. Họ thấy được số tiền mà giới thượng lưu kiếm từ mặt hàng này và nghĩ rằng đây là cách kiếm tiền dễ dàng nhất mà không phải rủi ro gì. Củ thường được cân bán khi chúng còn ở dưới đất.
Thương nhân kiếm được một số tiền khổng lồ hàng tháng, và người ta bắt đầu bán công ty, nhà cửa, động vật nuôi, đồ đạc, và của hồi môn của mình để tham gia trò buôn bán này. Chính phủ không thể làm gì để ngăn chặn được, thương mại chủ yếu là cung và cầu. Nhưng cuối cùng hoa tulip không có vẻ hoàn toàn quá hiếm để chứng minh giá cao như vậy.
Cung vượt quá cầu dẫn đến việc giá thành hạ và nhiều thương gia bị phá sản và nhiều người mất đi khoản dành dụm của mình do bán buôn. “Tai hoạ Tulip” này đã làm cho chính phủ đưa ra giới hạn kinh doanh đặc biệt dành cho hoa. Người ta nói rằng hoa trở nên quá được ưa chuộng vì màu sắc tươi sáng, ánh hồng thật ấn tượng và cánh hoa có diềm xếp nếp.
Vào thế kỷ 20 người ta phát hiện ra rằng cánh hoa có diềm xếp nếp và ánh hồng thật ấn tượng mang lại cho hoa vẻ ngoài hấp dẫn,mà thực tế là triệu chứng của chứng bệnh lây lan do vi - rút bệnh khảm. Hoa khỏe phải đặc, trơn và đều. Vi - rút đến hoa tulip từ côn trùng sống bám vào khoai tây và trái đào. Các thứ biến dạng bị bệnh này không còn được bán nữa, những thứ bạn có thể thấy là những cây lai trông có vẻ tương tự nhưng được di truyền ổn định.