Từ điển
Dịch văn bản
 
Từ điển Anh - Việt
Tra từ
 
 
Dịch song ngữ - Khác
The Rebellion Against the Stomach
Cuộc nổi loạn chống lại Bao Tử
Once a man had a dream in which his hands and feet and mouth and brain all began to rebel against his stomach.
Ngày xưa người kia từng mơ rằng Tay, Chân, Miệng và Não của mình tất cả đều cùng nổi loạn chống lại cái Bao Tử của ông.
"You good-for-nothing sluggard!" the hands said. "We work all day long, sawing and hammering and lifting and carrying. By evening we're covered with blisters and scratches, and our joints ache, and we're covered with dirt. And meanwhile you just sit there, hogging all the food."

"We agree!" cried the feet. "Think how sore we get, walking back and forth all day long. And you just stuff yourself full, you greedy pig, so that you're that much heavier to carry about."

"That's right!" whined the mouth. "Where do you think all that food you love comes from? I'm the one who has to chew it all up, and as soon as I'm finished you suck it all down for yourself. Do you call that fair?"

"And what about me?" called the brain. "Do you think it's easy being up here, having to think about where your next meal is going to come from? And yet I get nothing at all for my pains."

And one by one the parts of the body joined the complaint against the stomach, which didn't say anything at all.

"I have an idea," the brain finally announced. "Let's all rebel against the lazy belly, and stop working for it."

"Superb idea!" all the other members and organs agreed. "We'll teach you how important we are, you pig. Then maybe you'll do a little work of your own."
Tay nói: "Mày là đứa chậm chạp lười biếng vô tích sự! Bọn tao làm quần quật suốt ngày, nào là cưa xẻ, đóng đinh, khuân vác. Tối đến bị phồng rộp, trầy sướt hết cả lên, các khớp đau ê ẩm, bụi bặm đầy mình. Trong khi đó mày nằm một chỗ ăn hết thức này đến thức kia."

"Đúng vậy," Chân gào lên. "Nghĩ mà xem bọn tao bị đau nhức như thế nào, đi tới đi lui cả ngày. Mày thì chỉ việc ăn cho no cái bụng, tham ăn như lợn ấy, cốt sao để nốc được nhiều hơn mà thôi."

"Chuẩn luôn!" Cái Miệng lên tiếng. "Mày nghĩ tất cả những thức ăn mày thích từ đâu ra vậy hả? Tao chính là đứa nhai hết đấy, nhưng vừa nhai xong thì mày chén sạch một mình mày còn đâu. Mày thấy như vậy có công bằng không chứ?"

"Thế còn tao thì sao?" Não nói. "Mày nghĩ ngồi trên này dễ lắm hả, phải nghĩ xem bữa sau kiếm đâu ra, đau đầu chết đi được. Vậy mà tao chẳng được cái quái gì cả."

Rồi từng bộ phận của cơ thể thi nhau chửi Bao Tử, nó chỉ biết câm nín.

"Tao có ý này," cuối cùng Não thông báo. "Tất cả chúng ta cùng nổi dậy chống lại cái bụng lười biếng kia, không làm việc cho nó ăn nữa."

"Ý kiến hay đấy!", tất cả các cơ quan khác nhất trí. "Chúng ta sẽ dạy cho mày bài học xem chúng tao quan trọng như thế nào, đồ con lợn ạ. Rồi mày sẽ phải làm chút việc cho riêng mày thôi."
So they all stopped working. The hands refused to do lifting and carrying. The feet refused to walk. The mouth promised not to chew or swallow a single bite. And the brain swore it wouldn't come up with any more bright ideas. At first the stomach growled a bit, as it always did when it was hungry. But after a while it was quiet.

Then, to the dreaming man's surprise, he found he could not walk. He could not grasp anything in his hand. He could not even open his mouth. And he suddenly began to feel rather ill.

The dream seemed to go on for several days. As each day passed, the man felt worse and worse. "This rebellion had better not last much longer," he thought to himself, "or I'll starve."

Meanwhile, the hands and feet and mouth and brain just lay there, getting weaker and weaker. At first they roused themselves just enough to taunt the stomach every once in a while, but before long they didn't even have the energy for that.
Thế là tất cả chúng đều ngưng làm việc. Tay không thèm khuôn vác nữa. Chân không đi nữa. Miệng cam kết không nhai và nuốt một miếng nào cả. Còn Não thì thề không suy nghĩ gì cả. Lúc đầu bao tử kêu một chút, vẫn như mọi khi nó đói vậy mà. Nhưng được một hồi thì nó im lặng.

Thế rồi, người nằm mơ đó ngạc nhiên thấy mình không đi được. Không thể mang bất kỳ vật gì bằng tay. Miệng cũng không mở ra nổi. Thế là ông ta bỗng thấy mình khá mệt.

Giấc mơ ấy có vẻ kéo dài trong nhiều ngày. Khi mỗi ngày trôi qua, ông ta cảm thấy một tồi tệ hơn. Ông tự nhủ: "Cuộc nổi loạn này không thể kéo dài thêm được nữa. Nếu không mình chết đói mất thôi."

Trong khi đó, Tay, Chân, Miệng, và Não cứ nằm ì ra dó, càng lúc càng yếu hơn. Ban đầu chúng khích động rằng thỉnh thoảng cứ mắng nhiếc Bao Tử kia thôi cũng đủ rồi, nhưng chẳng mấy mà chúng cũng chẳng có sức để làm chuyện đó.
Finally the man heard a faint voice coming from the direction of his feet.

"It could be that we were wrong," they were saying. "We suppose the stomach might have been working in his own way all along."

"I was just thinking the same thing," murmured the brain. "It's true that he's been getting all the food. But it seems he's been sending most of it right back to us."

"We might as well admit our error," the mouth said. "The stomach has just as much work to do as the hands and feet and brain and teeth."

"Then let's get back to work," they cried together. And at that the man woke up.
Cuối cùng người kia nghe thấy tiếng nói yếu ớt từ phía dưới Chân vọng lên.

"Có lẽ chúng ta sai rồi", chúng nói. "Chắc là Bao Tử làm việc theo cách riêng của nó đấy."

"Tao cũng chợt nghĩ như vậy," Não thì thào. "Đúng là nó ăn hết thức ăn. Nhưng hình như nó lại gửi trả lại hết ngay cho chúng ta đó."

"Có lẽ chúng ta nên nhận lỗi của mình nữa," Miệng nói. "Bao Tử cũng làm việc như Tay, Chân, Não, và Răng vậy thôi."

"Vậy chúng ta hãy cùng quay trở lại làm việc nào." chúng cùng lên tiếng. Rồi người đó thức dậy.
To his relief, he discovered his feet could walk again. His hands could grasp, his mouth could chew, and his brain could now think clearly. He began to feel much better.

Click image for larger version Name:	swed.jpg Views:	0 siz​e:	190.4 KB ID:	16776
Ông cảm thấy nhẹ nhõm vì thấy chân mình có thể đi được trở lại. Tay có thể khuân vác, miệng có thể nhai, và não giờ có thể suy nghĩ sáng suốt. Ông cảm thấy dễ chịu hơn.
 
Đăng bởi: emcungyeukhoahoc
Bình luận
Đăng bình luận
Bình luận
Đăng bình luận
Vui lòng đăng nhập để viết bình luận.