Con yêu,
Cám ơn con đã viết thư cho mẹ. Con hỏi rất hay: "Mẹ là ông già Nô-en hả?"
Mẹ biết con muốn nghe mẹ trả lời câu này lâu rồi, nên mẹ phải suy nghĩ cặn kẽ nghĩ xem nên nói gì với con.
Không con ạ, Mẹ không phải là ông già Nô-en. Không có ai là ông già Nô-en cả.
Tuy vậy, mẹ là người bỏ quà vào đôi vớ dưới cây thông của con. Mẹ cũng là người tìm mua và gói quà cho con để dưới cây Nô-en, như bà ngoại đã làm, và như mẹ của bà ngoại đã làm (Ừ, Bố cũng có giúp một tay)
Mẹ hình dung một ngày nào đó con sẽ làm chuyện này cho con của con, mẹ biết con sẽ thích ngắm chúng chạy ào xuống cầu thang vào buổi sáng Giáng sinh. Con sẽ thích ngắm chúng ngồi dưới cây thông, khuôn mặt sáng bừng cùng ánh đèn Nô - en.
Dù làm vậy, con cũng không phải là ông già Nô-en.
Ông già Nô-en vĩ đại hơn bất kỳ ai, công việc của ông sẽ tiếp tục mãi chừng nào chúng ta còn sống. Công việc ông làm tuy đơn giản nhưng có tác động mạnh mẽ. Ông dạy trẻ em tin vào điều chúng không thấy hay sờ vào được.
Đó là công việc vĩ đại và quan trọng. Suốt cuộc đời, ta sẽ cần khả năng tin tưởng: tin mình, tin bạn bè, tin tưởng tài năng của mình, và tin tưởng gia đình mình. Con cũng sẽ cần tin vào những thứ con chẳng thể đo lường hoặc thậm chí cầm nắm được trong tay. Đó là tình yêu, sức mạnh vô song sẽ soi sáng cuộc đời con từ tâm hồn đến thể xác, thậm chí trong những giờ phút lạnh lẽo, đen tối nhất.
Ông già Nô-en là người thầy, còn mẹ là học trò của ông, nên bây giờ con đã khám phá ra bí mật làm sao ông chui vào được ống khói của tất cả các căn nhà trong đêm Giáng sinh rồi: ông ấy được tất cả mọi người giúp đỡ, những người được ông trao cho niềm vui ngập tràn.
Với trái tim đầy ắp yêu thương, những người như bố mẹ đã thay phiên giúp ông già Nô-en làm công việc hết sức khó khăn này.
Vì thế con yêu, mẹ không phải là ông già Nô-en. Ông già Nô-en chính là tình yêu, phép màu, hy vọng và hạnh phúc. Mẹ cùng đội với ông, và bây giờ con cũng vậy.
Bố mẹ yêu con, và mãi mãi yêu con.