Tôi đã bắt gặp câu chuyện rất cảm động giữa cây bút chì và cục tẩy. Những bậc cha mẹ giống như cục tẩy còn con cái giống như những chiếc bút chì. Cha mẹ luôn luôn có mặt khi con cái cần, giúp chúng sửa chữa những lỗi lầm. Đôi khi trên chặng đường đó, họ còn phải chịu bao đau đớn, và trở nên nhỏ bé/già đi, rồi cuối cùng họ cũng qua đời. Con cái họ rồi sẽ tìm được ai đó mới (vợ/chồng) nhưng cha mẹ vẫn rất hạnh phúc vì những gì họ làm cho con cái mình và không khi nào muốn thấy con cái thân yêu của mình lo lắng hay buồn phiền. Suốt cuộc đời này, tôi mãi là cây viết chì. Và thật đau đớn khi tôi nhìn thấy cục tẩy là cha mẹ mình ngày càng già yếu đi. Vì tôi biết rằng một ngày nào đó, tất cả những gì còn lại với tôi chỉ còn là những vụn tẩy và những niềm kí ức thân thương mà tôi đã từng có.