Từ điển
Dịch văn bản
 
Từ điển Anh - Việt
Tra từ
 
 
Dịch song ngữ - Văn học - Tiểu thuyết - Truyện ngắn
Black Sheep, by Italo Calvino
Con cừu đen, tác giả Italo Calvino
There was a country where they were all thieves.
Có quốc gia kia chỉ toàn là những tên đạo chích.
At night everybody would leave home with skeleton keys and shaded lanterns and go and burgle a neighbour’s house. They’d get back at dawn, loaded, to find their own house had been robbed.
Đêm xuống ai cũng ra khỏi nhà mang theo những chiếc chìa khoá vạn năng và đèn xách kín đáo qua nhà hàng xóm ăn trộm. Mờ sáng họ mò về, chôm được rất nhiều đồ, và phát hiện ra rằng nhà mình cũng đã bị trộm ghé thăm.
So everybody lived happily together, nobody lost out, since each stole from the other, and that other from another again, and so on and on until you got to a last person who stole from the first. Trade in the country inevitably involved cheating on the parts both of the buyer and the seller. The government was a criminal organization that stole from its subjects, and the subjects for their part were only interested in defrauding the government. Thus life went on smoothly, nobody was rich and nobody was poor.
Thế là mọi người ai nấy đều vui cả, chẳng ai thua thiệt, vì anh lấy đồ của tôi thì tôi lại lấy của người khác, người khác lại lấy đồ của người khác nữa ... và rồi anh cũng lại bị người ta lấy cắp. Chắc hẳn ở cái xứ này giao thương là lường gạt nhau, kẻ bán lẫn người mua. Chính quyền là một tổ chức vô đạo đức, họ ăn cướp của người dân, và người dân cũng chỉ chăm chăm rút ruột của công. Cuộc sống cứ thế trôi đi, chẳng ai giàu mà cũng chẳng ai nghèo.
One day, how we don’t know, it so happened that an honest man came to live in the place. At night, instead of going out with his sack and his lantern, he stayed home to smoke and read novels.
Một ngày kia, chẳng hiểu thế nào mà xuất hiện một gã trung thực đến sống ở cái xứ ấy. Đêm xuống, như người ta thì gã phải đi ra ngoài, cầm đèn vác bao làm đạo chích, ấy nhưng gã lại ở nhà hút thuốc và đọc tiểu thuyết.
The thieves came, saw the light on and didn’t go in.
Bọn trộm đến, thấy đèn sáng nên không vào.
This went on for a while: then they were obliged to explain to him that even if he wanted to live without doing anything, it was no reason to stop others from doing things. Every night he spent at home meant a family would have nothing to eat the following day.
Cứ thế tái diễn trong một khoảng thời gian, rồi đến lúc chịu không nổi họ đành phải nói cho gã ta biết là cho dù muốn sống mà không làm gì thì cũng không được ngăn người khác làm việc chứ. Mỗi đêm anh ở nhà đồng nghĩa với ngày hôm sau có một gia đình đói ăn đấy, có biết không hả!
The honest man could hardly object to such reasoning. He took to going out in the evening and coming back the following morning like they did, but he didn’t steal. He was honest, there was nothing you could do about it. He went as far as the bridge and watched the water flow by beneath. When he got home he found he had been robbed.
Gã trung thực ấy đuối lý trước cái lập luận kia. Gã ra ngoài vào mỗi đêm và trở về lúc bình minh giống mọi người, nhưng gã không ăn trộm. Gã là một người trung thực, và có đánh chết gã cũng không thay đổi bản tính mình. Gã đi thật xa, đến bên cây cầu nọ và nhìn xuống dòng nước trôi bên dưới. Về đến nhà, thấy đồ đạc bị lấy cắp.
In less than a week the honest man found himself penniless, he had nothing to eat and his house was empty. But this was hardly a problem, since it was his own fault; no, the problem was that his behaviour upset everything else. Because he let the others steal everything he had without stealing anything from anybody; so there was always someone who came home at dawn to find their house untouched: the house he should have robbed. In any event after a while the ones who weren’t being robbed found themselves richer than the others and didn’t want to steal any more. To make matters worse, the ones who came to steal from the honest man’s house found it was always empty; so they became poor.
Chưa đầy một tuần lễ, gã đàn ông trung thực không còn một xu dính túi, chẳng có gì để ăn và căn nhà thì trống trơn. Nhưng đây không phải là chuyện đáng nói, vì đó là do lỗi của gã thôi, mà vấn đề đáng nói là cái cách hành xử của gã đã làm mọi thứ rối tung lên. Vì gã để cho người ta lấy sạch sành sanh những gì mình có mà không lấy của họ thứ gì; thế nên sẽ có người về nhà lúc bình minh mà thấy nhà mình không bị trộm viếng: đáng ra nhà họ phải bị trộm mới phải. Kiểu gì thì sau một thời gian những người không bị ăn trộm sẽ giàu hơn những người khác và giàu có rồi thì không muốn đi ăn trộm nữa. Mọi chuyện còn tồi tệ hơn, những người đến nhà gã trung thực nhưng chẳng lấy được gì vì ngôi nhà lúc nào cũng trống trơn, nên họ ngày càng nghèo đi.
Meanwhile, the ones who had become rich got into the honest man’s habit of going to the bridge at night to watch the water flow by beneath. This increased the confusion because it meant lots of others became rich and lots of others became poor.
Đồng thời những kẻ giàu lên kia cũng mắc phải cái thói hay đi ra cây cầu nọ vào ban đêm để ngắm nước chảy bên dưới giống cái gã trung thực ấy. Mọi thứ càng ngày càng đảo lộn vì như thế có nghĩa là nhiều người càng ngày càng giàu lên và người nghèo đi cũng ngày một nhiều lên.
Now, the rich people saw that if they went to the bridge every night they’d soon be poor. And they thought: ‘Let’s pay some of the poor to go and rob for us.’ They made contracts, fixed salaries, percentages: they were still thieves of course, and they still tried to swindle each other. But, as tends to happen, the rich got richer and the poor got poorer and poorer.
Đến lúc này, những kẻ giàu có thấy rằng nếu mình cứ ra cây cầu hàng đêm thì chẳng mấy mà lại nghèo. Và họ nghĩ: "Ta hãy mướn cái bọn nghèo đi ăn trộm thay mình". Họ làm giao kèo, lương cố định, tỷ lệ ăn chia: tất nhiên họ vẫn là những tên ăn trộm, và vẫn tìm cách lừa gạt lẫn nhau. Nhưng, giống như thói đời thường hay xảy ra, người giàu càng giàu thêm và kẻ nghèo càng một nghèo đi.
Some of the rich people got so rich that they didn’t need to steal or have others steal for them so as to stay rich. But if they stopped stealing they would get poor because the poor stole from them. So they paid the very poorest of the poor to defend their property from the other poor, and that meant setting up a police force and building prisons.

Một số người giàu đến nỗi họ không cần ăn trộm hay không cần mướn người khác ăn trộm thay mình để tiếp tục giàu có nữa. Nhưng nếu họ thôi không ăn cắp thì họ sẽ lại nghèo vì những người nghèo lấy trộm của họ. Thế là họ mướn những người nghèo kiết xác trông coi tài sản của họ để không bị những người nghèo kia lấy cắp, và thế là sinh ra cảnh sát và nhà tù.
So it was that only a few years after the appearance of the honest man, people no longer spoke of robbing and being robbed, but only of the rich and the poor; but they were still all thieves.

Như vậy chỉ vài năm sau khi xuất hiện gã đàn ông trung thực kia, mọi người không còn bàn đến chuyện ăn trộm và bị ăn trộm nữa mà vấn đề chỉ còn là kẻ giàu và người nghèo; nhưng họ vẫn là những kẻ trộm cắp.
The only honest man had been the one at the beginning, and he died in very short order, of hunger.
Chỉ duy có gã trung thực kia ngay từ đầu đã là người trung thực, nhưng gã chết rất sớm, vì đói.
 
Đăng bởi: emcungyeukhoahoc
Bình luận
Đăng bình luận
7 Bình luận
nuhoangbanggiacute(15/07/2015 08:12:17)
qui luật tự nhiên mà,hay...!
456128p(23/01/2015 18:55:29)
hay vãi rắm
sieuthanhtroll(18/01/2015 10:07:38)
hay
kaba-risaa(16/01/2015 14:03:11)
good!
hoanpesi(15/01/2015 06:07:37)
giàu càng giàu thêm,nghèo càng nghèo đi. quy luật thật nghiệt ngã.
TheTich(11/01/2015 16:40:27)
Thanks!
kelly_nguyen123(11/01/2015 12:27:54)
hay....!!
Đăng bình luận
Vui lòng đăng nhập để viết bình luận.